WoW, Có khách ghé thăm cả nhà ơi !
Chào bạn, rất vui vì bạn đã ghé thăm Website của mình. Mình là Fouder Phan Thành – Người sáng lập của Nghiện Lan.
Nếu bạn đã ghé thăm trang About này, tức là bạn muốn biết Nghiện Lan có quy mô lớn cỡ nào.
Tuy nhiên, câu trả lời của mình có thể sẽ khiến bạn thất vọng.
Đó là: Quy mô công ty của chúng mình được tính theo đơn vị là “hoài bão tuổi trẻ”.
Vậy đơn vị “hoài bão tuổi trẻ” đó là gì?
Tất cả sẽ được làm sáng tỏ bên dưới nếu bạn là người có đủ kiên nhẫn để theo dõi hết bài viết này.
#Câu chuyện hơn 20 năm trước
Từ khi còn bé, mình là một đứa trẻ khá hiếu động.
Thế nên, các trò chơi lớn bé của đám bạn trong xóm gần như mình không bỏ sót bữa nào.
Có lẽ mình sẽ mãi là đứa trẻ tinh nghịch như vậy cho đến một ngày….
Đêm hôm ấy là trung thu của năm 199x.
Bạn đừng quá quan tâm X là của năm nào nhé!
Vì thực ra mình chỉ nhớ được là năm đó trăng rất sáng thôi.
Sau khi rước đèn Trung thu chán chê thì mình cùng đám bạn chuyển qua chơi trò trốn tìm.
Vì tính hiếu thắng nên mình đã đánh liều trốn vào khu vườn của nhà bác M – vốn là người mà đám con nít xóm mình rất sợ, vì vẻ ngoài luôn nghiêm nghị.
Đang mừng thầm khi tin rằng mình sẽ không bị tìm ra.
Thì bỗng đâu con chó Mực của nhà bác M gầm gừ và lao đến chỗ mình trốn.
Thần hồn nát thần tính, mình “ba chân bốn” cẳng chạy một mạch đến văng cả dép mà không biết đã làm vỡ 1 thứ gì đó.
Sáng hôm sau, qua lời kể của đám bạn mình mới biết tối qua đã làm bể chậu phong lan rất quý của bác M.
Tuy rất sợ bị trừng phạt nhưng cuối cùng mình quyết định quay lại nhà bác M. Lí do là vì thấy có lỗi, một phần cũng là để lấy lại đôi dép đã mất.
Trái với sự suy đoán của mình, bác M không hề tức giận khi mình làm vỡ giò phong lan, mà thay vào đó là đôi mắt đượm buồn.
Bác trả dép cho mình, và đề nghị mình ngồi lại nói chuyện với bác 1 lúc.
Thế rồi bác ấy kể cho mình nghe về nguồn gốc của giò lan quý mà bị mình làm vỡ.
Thì ra giò lan ấy là món quà cuối cùng của 1 người bạn, cũng là người đồng chí để lại cho bác M khi phải lên đường đi đánh Pon Pốt.
Người mà đã mãi mãi nằm lại nơi đất khách, cùng với đó là biết bao hoài bão, dự định ở phía trước.
Mình nghe bác M kể mà cảm thấy áy náy và có lỗi quá!
Dường như bác đọc được suy nghĩ của mình nên bác M liền trấn an: “Cháu đừng quá lo, cây phong lan này không chết được đâu, nó sống mãnh liệt hơn cháu nghĩ ấy”.
Rồi bác ấy còn hướng dẫn mình trồng lại cây phong lan sao cho đơn giản và đẹp mắt.
Vừa xem bác trồng lại cây lan và nghe bác kể tiếp về những quá khứ hào hùng đã trải qua…
Mà mình càng yêu lịch sử cha ông và yêu luôn loài hoa này mất rồi.
Vậy là từ một đứa suốt ngày giang nắng nghịch ngợm, mình trở nên trầm tính hơn.
Và thường xuyên ghé thăm nhà bác M để được nghe kể truyện cũng như ngắm những giò lan tuyệt đẹp tại vườn bác ấy.
# Ước mơ nhỏ bé
Sau nhiều ngày tháng lân lê đến quen thuộc khu vườn của bác M. Mình quyết định xin 1 nhánh lan, từ vườn nhà bác để về trồng.
Tất nhiên là mình đã thất bại và được nhiều người nói rằng: “Chăm phong lan tuy nói là dễ nhưng cũng cần phải có quy trình, kỹ thuật nhất định”.
Chính câu nói này đã khiến mình có suy nghĩ: “sau này, nhất định sẽ trở thành kỹ sư nông nghiệp để trồng phong lan cho đã đời”.
#Ngã rẽ
Một thời gian sau, bác M mất trong 1 cơn đau tim do di chứng viết thương của chiến tranh.
Từ đấy, mình cũng không mấy khi sang nhà bác M nữa.
Dòng chảy thời gian cùng nhiều thay đổi đã khiến mình quên luôn ý tưởng trở thành 1 người kỹ sư nông nghiệp thuở nào.
Vậy nên, khi được bạn bè và người thân tư vấn, mình đã thi ngay vào ngành tự động hóa, của một trường đại học ở Tp HCM, mà không phải suy nghĩ nhiều.
#Sa ngã
Mình ra trường và nhanh chóng tìm được 1 công việc khá ổn định tại thành phố.
Thế nhưng, Sài Thành đúng là chốn phồn hoa cũng lắm cạm bẫy.
Mình bị cuốn vào vòng xoáy vô bổ với những cuộc nhậu, những trò chơi thâu đêm, suốt sáng.
Ăn chơi không điểm dừng chẳng mấy chốc tiền lương không đủ tiền xài.
Rồi đến cả những vật dụng quen thuộc như đồng hồ, điện thoại cũng theo đó ra đi.
Nhớ lại quãng thời gian này thực sự là khủng khếp!!!
Và mình tin rằng chỉ có phép màu mới giúp mình vượt qua giai đoạn tội lỗi này.
#Thức tỉnh
Đó là một chiều thứ 7 gần tết cách đây hơn 10 năm.
Mình chính thức bị nghỉ việc vì liên tục đi làm trễ và thiếu hòa nhập với công ty.
Lúc này đây, ngày ăn 3 bữa đã trở thành sự xa xỉ đối với mình.
Vì tiền lương giờ đã không còn, hầu hết tài sản giá trị thì đã đem đi cầm đồ.
Còn những người bạn trước đây vây quanh khi mình có tiền thì tìm cách lảng tránh.
Quá ê hề và nhục nhã khi không còn tiền để về quê ăn tết.
Mình chỉ biết ngồi thu lu và thút thít khi nghe đâu đó bài hát “xuân này con không về” từ những phòng trọ của những người xa quê.
Và mình chỉ thực sự thức tỉnh khi bài hát “Nhánh lan rừng” được cất lên kế tiếp ngay sau đó.
Bài hát như đánh thức ký ức tuổi thơ đầy kỉ niệm, cùng ước mơ trở thành kỹ sư nông nghiệp bị lãng quên của mình.
Bằng tất cả dũng khí còn lại, sau 1 đêm dài trằn trọc suy nghĩ….
Mình đã mang gia tài giá trị cuối cùng là chiếc xe máy để đem đi bán.
Quyết định bán xe máy về quê thú tội với ba mẹ có lẽ là một trong những quyết định khó khăn nhất với mình.
Tuy nhiên, bây giờ mỗi khi nghĩ lại mình thấy đây là quyết định rất sáng suốt.
# Khởi nghiệp chông gai
Rời xa sự hào nhoáng của Sài thành để trở quê hương viết tiếp ước mơ giang dở, mình bị không ít người trong xóm dị nghị cười chê.
Lắm lúc nghe những lời bàn tán, mình cũng không ít lần xót xa.
Tuy vậy, cảm giác đó trôi qua rất nhanh và mình nhanh chóng lấy lại nghị lực khi có 1 gia đình tuyệt vời luôn biết cảm thông, an ủi.
Con đường khởi nghiệp ban đầu với mình cũng lắm gian truân.
Mình đã phải nhờ tới ông bà nội, ông bà ngoại để thuyết phục ba mẹ và họ hàng để cho vay vốn.
Khi có vốn xong mình chắc mẩm sẽ nhanh chóng thành công vì đã mua một đống sách nghiền ngẫm mấy tháng trời.
Và kết quả là: “mình toang”.
Đúng là “chỉ lý thuyết thôi là không đủ”, bạn phải có kinh nghiệm thực chiến mới là bài học quý giá.
#Người đồng hành
Thất bại trên như một cú tát trời giáng khiến mình dường như không thể gượng dậy.
Mình đã muốn đầu hàng nhưng thật bất ngờ !!!
Hai người em trai (em ruột và em họ) trước đây không mấy ủng hộ con đường của mình đã chọn.Thì nay lại đứng ra bảo vệ mình hết lòng.
Sau này mình mới biết: “chính vì thấy mình miệt mài ở vườn lan, có lúc ngủ gật đến quên cả ăn luôn” đã giúp 2 em ấy có cái nhìn khác hơn về mình (^_^).
Vậy là mình lại đứng dậy và tiếp tục chiến đấu.
Tuy nhiên, bây giờ mình không cô độc mà có người đồng hành là 2 người em cũng là người đồng chí đáng yêu của mình.
Rút kinh nghiệm từ sai lầm trước của mình.
Sau khi mất cả tháng trời làm công tác tư tưởng và gom góp vốn từ nhiều nơi.
Chúng mình không vội bung vốn ra trồng cả loạt mà làm việc từ tốn và chuyên nghiệp hơn.
Tất cả công việc đều phải được lên kế hoạch tỉ mỉ và có đo lường.
Khi thực hành thì đầu tiên phải trồng thí điểm để rút ra quy trình, giảm thiểu rủi ro.
Sau đó mới tiền hành trồng đại trà hàng loạt. Song song đó, thì chúng mình còn thường xuyên đi tham khảo các trang trại lan lớn cả nước để học hỏi thêm kinh nghiệm.
Ngoài ra, chúng mình cũng nhờ người quen để gặp gỡ chuyên gia tư vấn.
Trải qua 1 vài biến cố nhỏ thì trang trại lan của chúng mình đã đi vào ổn định và có lợi nhuận.
Chặng đường trước mắt còn rất nhiều chông gai.
Tuy nhiên với sự đoàn kết đồng lòng của anh em trong những năm qua chúng mình tin rằng “chúng mình chắc chắn sẽ thành công hơn nữa”.
#Hơn cả lời cảm ơn
Blog này không chỉ là lời cảm ơn dành cho tất cả những người luôn ủng hộ chúng mình và Nghiện Lan.
Mà còn là nơi chia sẻ cảm hứng, HOÀI BÃO lập nghiệp từ nhiều nhà vườn khác nhau.
Nếu bạn cũng là một người có tình yêu mãnh liệt vời loài hoa này.
Đừng ngần ngại kết nối với chúng mình để chia sẻ những HOÀI BÃO hay những kinh nghiệm hay ho nhất nhé!
Có 2 câu nói mà chúng mình rất thích đó là:
“Hãy cho đi thì sẽ còn mãi”
Và
“Muốn đi nhanh hãy đi một mình, muốn đi xa hãy đi cùng đồng đội”.
Vậy, bạn có thích câu nói trên không? Tất cả là sự lựa chọn ở bạn.
Chào bạn! Những con người ‘’nghiện lan’’ bằng cả trái tim!
Lan tỏa yêu thương bằng cách kết nối với chúng mình bằng các hình thức bên dưới:
Fanpage: https://www.facebook.com/congdongnghienlan/
Youtube: https://www.youtube.com/channel/UCG-hAVcluhfTSYUCVZLC06w